Tủ lạnh ba má những ngày vắng mình…
Hôm mình về nhà trước lễ, đúng ngay buổi chiều tối, má đang hốt đậu ngoài sân, ba vừa từ ngoài đồng về. Hỏi thăm mấy câu, mình định vác xe đạp ra, đi một vòng quanh xóm làng xem mấy ngày đi vắng đã thay đổi ra sao.
Má dặn lên xóm trên dạo thì ghé vào lò cô Yên mua bún. Về nhà làm bún cá ăn. Hôm nay con về, coi như nhà đổi món. Mình gật gù, cầm mấy chục lẻ má đưa đi ngay.
Về đến nhà hãy còn sớm, má vẫn loay hoay với đậu ngoài sân, ba đã xuống đồng lùa trâu về chuồng. Mình quyết định hôm nay sẽ vào bếp nấu ăn. Dù sao làm bún cá cũng dễ, chỉ cần chiên cá, bắt nước lèo và cho thơm cà vào.
Mình lục lọi tủ lạnh một hồi mới gọi vọng ra ngoài sân hỏi má
– Má ơi, thơm với cà để đâu nhỉ?
– Ấy chết, khi trưa nấu canh rồi, má quên mất.
– Thế giờ nấu làm sao, bắt nước lên luộc cá thôi ạ. – Mình cau mày khó chịu, câu nói có 7 phần trách mẹ.
Mình nhìn tủ lạnh trống trơn, không có lấy bất kỳ một loại rau củ quả nào có thể thay thế. Mở ngăn đá thì càng hoang sơ hơn, chẳng có lấy chút thịt cá nào. Phần cá duy nhất để làm bún đã được mẹ mang ra ngoài từ chiều. Chiếc tủ lạnh rõ to, vậy mà chẳng có gì?
Nếu tối nay mình không về, có khi má sẽ bắt một nồi cơm, kho tạm mấy con cá ăn cho qua bữa. Hôm ấy là chiều trước lễ 30/4, khi nhà nhà ngoài kia đang tính xem sẽ ăn lễ với món gì, mâm cao cỗ đầy ra sao. Lễ không có con cái về, ba má cũng không màng ăn ngon làm gì.
– Mấy nay ba má ăn gì thế?
– Thì ra quán, mua cá thịt rau như ngày thường thôi.
Mình không tin lắm. Hai năm ở nhà, mình luôn đi chợ lắp đầy tủ lạnh với đủ thứ đồ ăn vào mỗi cuối tuần. Những ngày có mình, má sáng nào cũng đi chợ đủ đầy hơn, bữa ăn luôn có đủ 2 – 3 món. Một món mặn, một món với rau xanh và canh.
Má sẽ lựa những món mình thích, tuyệt nhiên sẽ tránh bí đỏ, cần tây và các loại cá mình không lừa được xương. Má luôn như thế, hy sinh dành mọi điều tốt nhất cho con, nhiều khi quên chính mình cũng có những sở thích và mong ước cá nhân.
Trở lại câu chuyện chiều trước lễ, mình mang xe chạy vù ra chợ mua đồ về nấu nồi bún cho tươm tất. Sáng hôm sau liền rủ rê má đi chợ, mua đầy ắp đồ ăn về bỏ tủ lạnh. Đó cũng là thói quen của mình mỗi lần sắp đi xa dài ngày và mỗi lần trở về nhà.
Bởi sau này, mình có thể ăn nhà hàng 5 sao, nhưng ba má sẽ không đợi được.
—
🌾 “Về nhà ăn bát cháo hành” – Doãn Hằng
Mong bạn dẫu có đi khắp tinh cầu này, vẫn còn gia đình để trở về!