Tâm sựTình yêu

Ở bên cạnh anh, em chỉ thấy buồn. Buông tay thôi.

– Ở bên cạnh anh, em chỉ thấy buồn. Buông tay thôi.

Cái cách mà mối quan hệ của chúng mình đổ vỡ cũng y hệt như cách người buông tay em khi em đang cần hơi ấm và một vòng tay nhất. Nói rằng chúng ta chia tay là chuyện sớm muộn cũng không sai, chỉ là đôi khi em đã ước mình chỉ yêu người thôi và yêu người mãi mãi. Ngây thơ nhỉ, nhưng có ai muốn làm người bình thường khi yêu.

Bỗng chốc biển cả đau buồn hóa thành sa mạc khô cằn, không còn đau khổ nhưng cũng chẳng còn yêu thương. Chẳng còn gì ngoài em, người đang cố gắng vùi mình trong cát để tránh đi những tác động ập đến. Đi qua đổ vỡ, em xơ xác như nhành cây khô.

Em vẫn luôn bảo mọi người rằng đó chỉ là thứ tình cảm thoáng qua, không đáng để bận tâm nhiều bởi thời tuổi trẻ ai chẳng có những bài học như thế. Nhưng thật ra em biết cơn đau thì có thể vơi chứ sứt sẹo thì luôn ở lại.

Có lẽ những tổn thương tâm lý vẫn luôn tồn tại cùng em, trở thành một phần con người em mất rồi. Giống như những vân gỗ của thân cây, mỗi năm lại tích tụ từng vòng, nỗi đau của em mỗi lúc lại nhiều thêm từng chút. Chỉ là giờ đây em đã đủ mạnh mẽ để vượt qua mà không vương vấn gì, để biến chúng thành những bài học mình không thể quên.