Rời xa ai đó, thật ra không dễ nhưng chúng ta rồi sẽ làm được thôi.
Chỉ là, đôi khi phải chấp nhận cô đơn, chấp nhận một mình. Chấp nhận những đêm nhớ đến quặn lòng, những buổi sáng thức dậy đợi mãi một dòng tin nhắn như đã từng.
Và nếu đã buông tay, hãy học cách bước qua nỗi đau thật kiêu hãnh, thật mạnh mẽ để đừng khiến bản thân tổn thương nhiều hơn nữa.
Có những chuyện đau, tốt nhất thay vì nhắc lại và chạm vào, hãy để nó im lặng rồi dần tan biến.
Đến một lúc nào đó, nhẹ nhàng bước ở hai thành phố khác nhau, chúng ta nhìn lên trời và thở hắt.
Hôm nay, đủ xa sẽ cũ,
Mai này, đủ lạ sẽ quên..!
Chậm thôi, rồi ta sẽ thôi đau, chuyện gì rồi cũng qua thôi.