Khi buộc phải rời khỏi những điều mình yêu…
Không phải lúc nào chúng ta cũng sẵn sàng đối mặt với những thay đổi mà cuộc đời ném vào mình.
Sẽ có lúc ta được ở nơi khiến mình hạnh phúc – cuộn tròn trong lòng người ta thương. Nhưng cũng có lúc ta sẽ phải chật vật xoay sở với đống hỗn độn trong đời mình và đi tiếp tới nơi mình cần đến.
Nhưng có lẽ thời điểm khó khăn nhất là khe hở ở giữa hai khoảng thời gian trên, khi một điều bất ngờ xảy ra, đem những thứ ta muốn ra khỏi đời mình, buộc ta phải bỏ chúng lại phía sau.
Ta phải bước đi ngay cả khi chưa hề sẵn sàng và để lại những thứ mình yêu ngủ quên trong quá khứ. Trên đời chẳng có gì khó khăn hơn việc phải rời khỏi những điều mình yêu trước khi sẵn sàng. Kể cả khi mọi tế bào trong cơ thể đều hiểu rằng mình phải rời đi, ta vẫn muốn nấn ná ở lại.
Ta muốn tìm một lỗ hổng hoặc lối tắt để có tất cả mọi thứ. Ta quên mất mình còn có tương lai. Một phần bị lỗi trong ta dễ dàng quên mất rằng phía trước mình vẫn có những điều tốt đẹp, thậm chí là tốt hơn hiện tại.
Và có lẽ đó là điều chúng ta phải nhớ kỹ nhất khi đối mặt với quãng thời gian khó khăn: Rằng không phải toàn bộ giây phút đẹp đẽ nhất trong đời đều đã trôi vào quá khứ.
Chúng ta phải tin rằng còn rất nhiều điều tốt đẹp khác sẽ đến, nhiều hơn những thứ ta đã để lại.
Bạn phải có lòng tin vào tương lai, vào những điều chưa biết, vào ngày mai và những ngày sẽ đến mà lúc này bạn còn chưa hình dung nổi.
Bạn phải có lòng tin vào chính mình, rằng bạn có thể đưa bản thân tới được nơi mình muốn đến, kể cả khi bây giờ bạn còn chưa chắc chắn đó là nơi nào.
Hãy tin rằng bản thân trong tương lai sẽ tìm được cách. Hãy tin rằng bạn sẽ chiến đấu vì mình một cách mạnh mẽ và nhiệt huyết, vì đó là điều bạn xứng đáng nhận được, bất kể là đang hướng đến mục tiêu nào.
Trước khi những ngày tuyệt vời đến, bạn phải ghi nhớ từng ngày ảm đạm, khi mọi chuyện vẫn còn thật tệ và đi sai hướng. Bạn chưa đi đến phần kết của cuốn sách cuộc đời kia mà.
Khung cảnh trong gương chiếu hậu đẹp hơn con đường trước mắt không có nghĩa là bạn sẽ chẳng đến được nơi tuyệt vời nào nữa. Nó chỉ có nghĩa là lúc này bạn chưa tới nơi thôi.
— Trích từ cuốn sách “Ngày Một Người Rời Xa Một Người”