Tâm sựTruyện hay

Người hoàn toàn không thuộc về bạn

“Giả sử bạn biết rằng người mình sắp phải lòng đến một lúc nào đó sẽ là người hoàn toàn không dành cho bạn, nhưng ngay lúc này họ là tất cả những gì bạn cần, thì sao?”

Liệu sau này bạn có hối hận không? Biết đâu về sau chuyện này sẽ luôn ám ảnh bạn? Bốn năm sau, liệu bạn có ước mình được quay ngược thời gian, về lại đúng giây phút này và đặt điện thoại xuống không? Để tin nhắn trôi đi mà không một lời hồi âm, để tình yêu tàn lụi trước cả khi có cơ hội nảy mầm, để mọi bước đi thấp thỏm nhưng kích thích bạn có thể trải nghiệm trên hành trình, mãi mãi chỉ là tưởng tượng?

Liệu rất lâu sau này, bạn có thể chắc chắn rằng, mối quan hệ ấy chẳng hề xứng đáng với nỗi đau nó gợi ra hay không? Giả sử bạn biết hết mọi câu trả lời, liệu bạn có bất chấp tất cả mà trả lời tin nhắn hay không?

Vì có lẽ ý nghĩa của câu chuyện không phải lúc nào cũng nằm ở đoạn cuối, dù nó có đau đớn và khổ sở đến mức nào đi nữa. Sẽ ra sao nếu như phiên bản trong tương lai của bạn có thể quay ngược lại quá khứ và bảo bạn rằng cái kết sẽ kinh khủng hệt như tưởng tượng của bạn, nhưng dù vậy bạn vẫn nên trả lời tin nhắn? Hoặc bảo bạn rằng nên liều một phen? Rằng mối quan hệ bạn sắp bước vào sẽ dạy bạn về tình yêu, thế giới và chính bạn, nhiều hơn bất cứ điều gì bạn có thể tưởng tượng? Rằng nó xứng đáng với mọi cơn đau bạn phải chịu? Rằng tình yêu lúc nào cũng thế?

Giả như chuyện tình yêu không nhất thiết phải mãi mãi trường tồn cùng năm tháng? Biết đâu đó chẳng phải ý nghĩa của tình yêu?

Có lẽ ta có vô số điều phải học từ đối phương. Có lẽ ta chẳng có lý do gì để không nhảy vào mọi mối quan hệ mới, mọi khả năng, mọi cơ hội bất chợt đến với mình để trở nên lớn lao, mạnh mẽ hơn nhờ tình yêu, bất kể chuyện tình có suôn sẻ hay không. Có lẽ điều quan trọng nhất chỉ là chúng ta có đủ can đảm để bắt lấy cơ hội hay không. Hoặc để trả lời tin nhắn ấy. Hoặc bắt đầu lại một lần nữa.

Vì có lẽ cái kết nào cũng đáng giá.

Có lẽ tan nát trái tim chỉ là tác dụng phụ của điều gì đó thật tuyệt vời, và cuối cùng nó sẽ làm lu mờ những thứ đã bị hủy hoại.
Có lẽ có những thứ dù không tồn tại mãi mãi nhưng vẫn khiến bạn thay đổi, đến mức chẳng thể trở lại như lúc trước nữa.

Một khi đã yêu đủ người, có lẽ bạn sẽ biết rằng mình đủ mạnh mẽ để vượt qua tình yêu, để thay đổi bản thân nhờ nó. Thậm chí là đủ mạnh mẽ, can đảm để luôn lựa chọn tiềm năng phát triển thay vì nỗi sợ sẽ bị tổn thương.