Người ta lựa chọn cô đơn, không hẳn vì họ không chịu mở lòng, thế giới của người cô đơn, hình bóng và hoài niệm về ngày cũ hay những gì đã mất luôn hiện rõ mồn một, đè nén, lâu dần cảm xúc cũng khô khan.
Nhưng rồi cũng đành phải chấp nhận mọi thứ, vốn dĩ đó là cuộc sống mà, chi bằng tự vẽ cho chúng ta một cuộc sống hài hoà và nhiều màu sắc của sự cô đơn…
|𝙼𝚞𝚘̣̂𝚗 𝚛𝚘̂̀𝚒, 𝚜𝚊𝚘 𝚌𝚘̀𝚗 𝚌𝚑𝚞̛𝚊 𝚗𝚐𝚞̉?|
Hãy luôn dành cho nhau một lời tạm biệt tử tế, khi câu chuyện kết thúc, khi tàn cuộc vui. Đó không đơn giản là lịch sự, là lễ phép hay có giáo dục. Chỉ là có nh
📧Có những ngày ngôn ngữ dài quá mà nói bao nhiêu, viết bao nhiêu chăng nữa... cũng chẳng đủ diễn tả hết những thứ đang ngổn ngang trong lòng..
🌏Chuyên mục Tâm sự
Lắm lúc, chẳng cần uống mà người ta vẫn có thể say... Rồi chẳng cần phải đau lần này người ta mới nhớ lại nỗi đau trước.
Và ta thường sống trong 2 góc độ. Một cái là để giả vờ hạnh phúc. Cái còn lạ