Tâm sự

Đi qua những con đường xa lạ!

” Sống một mình không đáng sợ, đáng sợ là không dám đối diện với chính mình trong những phút giây cô độc.

Bạn có bao giờ trải qua cảm giác đi qua những con đường xa lạ, ngẩng đầu ngắm một bầu trời mới, và cảm nhận sự tự do đang lan tỏa trong từng bước chân? Dù hành trình có chậm rãi, dù những vết thương trong lòng vẫn chưa lành hẳn, nhưng mỗi bước đi lại như một lời khẳng định: “Tôi không chùn chân. Tôi vẫn đang sống.”

Chúng ta đều mang trong mình những nỗi đau, những lần chia ly không thể quên. Nhưng rồi thời gian sẽ xoa dịu tất cả. Những vết thương dẫu sâu đến mấy cũng sẽ lành lại. Và lúc đó, bạn sẽ nhận ra: điều đẹp nhất không phải là người khác nhìn bạn với ánh mắt ngưỡng mộ, mà là chính bạn có thể đứng trước gương, nhìn vào đôi mắt mình và tự nhủ: “Tôi đã vượt qua, và tôi tự hào vì điều đó.”
Hãy cứ bước, hãy cứ sống. Dù chậm, dù khó, chỉ cần bạn không dừng lại.
__
Một cuốn sách sẽ an ủi trái tim bạn: https://tinyurl.com/dunglamgiotnuoctanbien