Đôi lời gửi tới bạn – người đang không ngừng bị thế gian này mài nhẵn
Tôi biết bạn đã cố “sống ổn định”: Mài mòn những đam mê, dập tắt ngọn lửa trong trái tim và hòa mình vào nhịp sống đều đặn mà dường như mọi người đều đang đắm chìm, để rồi bị nhấn chìm trong dòng chảy cuộc đời.
Bạn đã cố “nói lý” với bản năng của mình, kìm nén những mong muốn và chống lại sự hỗn độn của dòng máu nóng chảy trong huyết quản, thét gọi bạn phải lên đường tìm kiếm nhiều hơn, làm nhiều hơn, trở thành một sự tồn tại có ý nghĩa hơn những gì người ta trông đợi.
Bạn chẳng hứng thú gì với những quan niệm về tình yêu mình từng được học. Bạn không muốn một cuộc sống lệ thuộc vào người khác, hay một câu chuyện cổ tích hợm hĩnh mà mọi người đều ước ao có được. Bạn rất cần ai đó nói với mình rằng như thế không có nghĩa là bạn không thể yêu thương người khác, đơn giản là bạn chưa tìm được người phù hợp với mình mà thôi.
Bạn luôn mong mỏi được nghe ai đó nói rằng bạn không cần bắt bản thân trở nên nhỏ bé, yếu đuối hơn để được yêu. Bạn chỉ cần chờ thêm một chút, chạy nhanh hơn một chút, tìm đến tình yêu theo cách khác biệt một chút. Bạn là ngọn lửa chứ không phải con thiêu thân. Và việc của bạn là bùng cháy thật rực rỡ.
Bạn không hoang dại, bất cần như người đời vẫn nghĩ. Bạn đã nhiều lần dằn vặt bản thân. Bạn từng bị giằng xé giữa lựa chọn rời đi hay ở lại, tiếp tục hay chấm dứt, ổn định hay tự do.
Tôi muốn khen ngợi bạn, người phụ nữ mạnh mẽ đã cố cho phép bản thân bị “mài nhẵn”. Khâm phục cách bạn đã sống cuộc đời của mình và những khi bạn từ chối cúi đầu xin lỗi. Ngưỡng mộ tâm hồn mãnh liệt và sức mạnh trong linh hồn bạn. Mến mộ bạn vì đã bước đi trên đường đời với thái độ can đảm, dám cất lên tiếng nói thay cho rất nhiều người giống mình.
Hỡi những người phụ nữ mạnh mẽ đã cố cho phép bản thân bị “mãi nhẵn”, tôi hy vọng bạn biết rằng trên thế giới này vẫn có chỗ cho những trái tim hoang dại như bạn. Một khi ngừng chống lại trái tim mình, bạn sẽ sớm tìm được bến đỗ bình yên.
biết bạn đã cố “sống ổn định”: Mài mòn những đam mê, dập tắt ngọn lửa trong trái tim và hòa mình vào nhịp sống đều đặn mà dường như mọi người đều đang đắm chìm, để rồi bị nhấn chìm trong dòng chảy cuộc đời.
Bạn đã cố “nói lý” với bản năng của mình, kìm nén những mong muốn và chống lại sự hỗn độn của dòng máu nóng chảy trong huyết quản, thét gọi bạn phải lên đường tìm kiếm nhiều hơn, làm nhiều hơn, trở thành một sự tồn tại có ý nghĩa hơn những gì người ta trông đợi.
Bạn chẳng hứng thú gì với những quan niệm về tình yêu mình từng được học. Bạn không muốn một cuộc sống lệ thuộc vào người khác, hay một câu chuyện cổ tích hợm hĩnh mà mọi người đều ước ao có được. Bạn rất cần ai đó nói với mình rằng như thế không có nghĩa là bạn không thể yêu thương người khác, đơn giản là bạn chưa tìm được người phù hợp với mình mà thôi.
Bạn luôn mong mỏi được nghe ai đó nói rằng bạn không cần bắt bản thân trở nên nhỏ bé, yếu đuối hơn để được yêu. Bạn chỉ cần chờ thêm một chút, chạy nhanh hơn một chút, tìm đến tình yêu theo cách khác biệt một chút. Bạn là ngọn lửa chứ không phải con thiêu thân. Và việc của bạn là bùng cháy thật rực rỡ.
Bạn không hoang dại, bất cần như người đời vẫn nghĩ. Bạn đã nhiều lần dằn vặt bản thân. Bạn từng bị giằng xé giữa lựa chọn rời đi hay ở lại, tiếp tục hay chấm dứt, ổn định hay tự do.
Tôi muốn khen ngợi bạn, người phụ nữ mạnh mẽ đã cố cho phép bản thân bị “mài nhẵn”. Khâm phục cách bạn đã sống cuộc đời của mình và những khi bạn từ chối cúi đầu xin lỗi. Ngưỡng mộ tâm hồn mãnh liệt và sức mạnh trong linh hồn bạn. Mến mộ bạn vì đã bước đi trên đường đời với thái độ can đảm, dám cất lên tiếng nói thay cho rất nhiều người giống mình.
Hỡi những người phụ nữ mạnh mẽ đã cố cho phép bản thân bị “mãi nhẵn”, tôi hy vọng bạn biết rằng trên thế giới này vẫn có chỗ cho những trái tim hoang dại như bạn. Một khi ngừng chống lại trái tim mình, bạn sẽ sớm tìm được bến đỗ bình yên.