Tâm sựTình yêuTruyện hay

Quên một người, bắt đầu từ sự chắc chắn rằng “chẳng còn hy vọng”

Quên một người, bắt đầu từ sự chắc chắn rằng “chẳng còn hy vọng”

Người ta thường nói, quên đi một người chẳng khác nào xóa đi một phần ký ức. Nhưng thực ra, ký ức không thể xóa, chỉ có thể được cất lại vào một góc sâu, nơi ánh sáng khó chạm tới. Và để bắt đầu hành trình quên lãng ấy, trước tiên, bạn cần đối diện với một sự thật: giữa hai người, chẳng còn gì để hy vọng nữa.

Khi còn vương vấn một chút chờ đợi, một chút tưởng tượng, trái tim sẽ cứ lạc lối, mãi tìm đường quay lại nơi đã vỡ tan. Bạn sẽ tự huyễn hoặc mình, tự vẽ nên những viễn cảnh chẳng bao giờ xảy ra, rồi lại tự làm đau chính mình bằng sự hụt hẫng.
Nhưng khi đã chắc chắn rằng, mọi cánh cửa đều đóng lại, bạn mới có đủ can đảm để bước đi. Là lúc bạn thôi gắng gượng bám lấy những kỷ niệm đã cũ, thôi lật tìm dấu hiệu của sự trở lại.

Quên không phải là ghét bỏ hay phủ nhận quá khứ. Đó là cách bạn trả tự do cho chính mình. Để sống tiếp, để yêu thương một lần nữa, và để học cách trân trọng chính bạn – người đã mạnh mẽ đến mức buông bỏ khi cần thiết.

Hãy nhớ rằng, chẳng có gì sai khi bạn từng yêu thật lòng, từng hy vọng hết mình. Nhưng cũng đừng ngại buông bỏ, khi hy vọng ấy không còn chỗ để neo đậu. Quên đi một người, không phải vì họ không xứng đáng, mà vì bạn xứng đáng với sự bình yên hơn.

(Trích sách – Cảm ơn người đến, chẳng tiếc người đi)