Khi gặp một người có bề ngoài chỉnh chu, sáng bóng. Ta hãy khoan vội tin họ cũng sẽ “chỉnh chu” và “sáng bóng” trong tâm hồn. Bởi vẻ bề ngoài, suy cho cùng cũng chỉ là một lớp vỏ bọc. Có thể đó là vỏ bọc xấu xí của một nhân cách cao đẹp hay cũng có thể là lớp ngụy trang hào nhoáng của một tâm hồn sáo rỗng. – Chuyên mục Truyện hay
Khi gặp một người ăn mặc bình dị, thậm chí có chút xuề xòa. Ta hãy khoan vội đánh giá, xem thường, mà ta nên biết rằng đa số những người giàu họ thường rất giản dị, họ sẽ sẽ không bao giờ để cho người khác biết họ là người giàu có. Bởi khi có tiền, bạn đã là người rất tự tin rồi, bạn càng không thiết tha những thứ để khoe khoang nữa, bạn sẽ có một tinh thần hoàn toàn khác biệt mà không cần phải tô vẽ thêm nhiều thứ xung quanh mình.
Khi gặp một người ăn nói ngon ngọt, lời nói như rót mật vào tai, toàn khen chứ không có chê. Ta hãy khoan vội tin. Bởi những người như thế họ sẽ không bao giờ thật, họ chỉ nói cho mình vừa lòng mà thôi.
Khi gặp một người luôn thể hiện mình là người hiểu biết, tri thức hơn người khác. Ta hãy cứ để cho họ thể hiện hết khả năng mình. Bởi những người như thế họ luôn cho rằng mọi thứ họ thể hiện là đúng, họ sẽ không bao giờ chịu thua thiệt ai, nếu ta không chịu nhường bước thì sẽ thua thiệt cho bản thân.. Hãy khiêm nhường và cao thượng nhường bước họ, để họ thể hiện sự hiểu biết ấy.
Khi gặp một người mắt nhìn bốn phương, tai nghe tám hướng. Ta hãy nhẹ nhàng tìm cách lãng tránh. Bởi những người như thế họ không bao giờ có ý chí và nhân cách độc lập. Họ là người mà người đời hay nói là “Gió chiều nào, theo chiều ấy”. Họ là kẻ ba phải, họ luôn hành động đều lựa theo tình thế cốt được yên thân. Họ không có chính kiến rõ ràng, không có lập trường, quan điểm mà chỉ lựa theo thời thế để xử sự sao cho có lợi cho mình nhất.
Hãy nhớ rằng đừng bao giờ quan tâm người khác nói gì về mình, bởi chỉ có bạn mới biết mình là ai.
Sưu tầm