Mấy bữa nay website – đứa con tinh thần bị lỗi, bộ phận kỹ thuật nói sửa lại rất lâu, kệ, lâu mấy cũng được mà, chỉ cần nó khoẻ lại, và trở về với tôi thì lâu mấy tôi cũng sẽ chờ…
Chiều về, tranh thủ một chút thời gian chạy ra đứng hóng gió mát sau một ngày nóng bức ở một góc bờ sông.
Lạ, sao hôm nay chỉ thấy có một chiếc thuyền trên bến nhỉ? Chẳng biết nó đứng một mình ở đấy bâng khuâng chờ ai?
Bến vắng thưa người gió mát thật đấy, nhưng cõi lòng sao lại thật lạnh.
Cuối nẽo bên đấy liệu có ai còn nhớ mong kỉ niệm, ra đi liệu có trở về chăng?
Dĩ vãng! Có lẽ là đến một thời điềm nào đấy, người ta chẳng thể làm gì khác hơn ngoài sự im lặng. Buồn bã cũng im lặng, hân hoan cũng im lặng. Thi thoảng, chỉ muốn ngồi ở một góc quán quen, thấy khổ hạnh nào rồi cũng nhẹ nhàng như mây trôi. Cuộc đời cứ thế mà biên niên cô đơn… Cảm giác nuối tiếc những cơn mơ, những điều tốt đẹp, những cơ hội đã qua, thanh xuân ngắn ngủi… Chợt ước chi có cổ máy thời gian của Doremon để trở lại…
Nhớ những thành công, thất bại, vấp ngã trong quá khứ, nhớ một người cũ, không phải vì yếu đuối. Đơn giản chỉ bởi hoài niệm cũng là một phần trong hành trình đi tới mà thôi.
Đường đời khác đường đi ở chỗ đường đời không bao giờ đi được lại lần nữa, đó là may mắn hay khổ đau? Nhưng mà chúng ta vẫn cần phải bước tiếp… tới tương lai hạnh phúc, tươi đẹp.
Lạc Lối – Hot247
Nguồn: 247news